Việc làm cũng đơn giản thôi, lấy thịt dê, thịt heo dùng băng gạc quấn thành ống tròn, sau đó để ra ngoài trời lạnh cho đông kín lại, rồi xé băng gạc ra, cắt miếng là xong.
Việc dùng đao cắt cũng thật khổ sở, ống thịt vừa cứng vừa lạnh lại trơn tuột, động đậy khó cầm, phải có người giữ ống thịt ở phía sau mới được. Diệp Trản lúc này phá lệ hoài niệm chiếc máy cắt thịt tự động đời sau: "Đợi sang năm tìm thợ rèn làm một cái máy thái thịt cầu dao."
"Vật gì ghê vậy? Cầu dao á?" Ngọc Tỷ Nhi bất an rụt cổ lại, "Ta vẫn cứ dùng dao phay này quen rồi."
Người đông tay nhiều, rất nhanh đã cắt xong mấy mâm thịt cuộn mỏng, mọi người hoan hô đem thịt cuộn đặt lại lên bàn, bắt đầu xiên thịt để ăn.
Lần này mới phát hiện thịt cuộn ngon hơn hẳn: "Cho vào nồi cái là chín ngay, chín nhanh ghê." "Ăn vào cũng mềm mại hơn, so với thịt thái lát còn mềm hơn, trẻ con với người già chắc chắn thích mê cho coi."
Các cô nương, với con mắt của những đầu bếp chuyên nghiệp, ngay lập tức nhận ra sự khác biệt.
"Đợi qua năm mới, lầu rượu chúng ta cũng phải làm món này, nhất định bán chạy lắm cho coi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT