Lý phu nhân giật mình tỉnh hồn, vội vàng đếm số lượng trâm cài trên búi tóc, vì hoảng loạn mà nhìn không rõ nên vội vàng rút trâm cài xuống đếm lại lần nữa.
Các phu nhân xung quanh tự nhiên không ai chế giễu sự mất bình tĩnh của nàng, mà nhiệt tình giúp nàng kiểm tra, hoặc tự kiểm tra bản thân, sợ đồ trang sức trên người bị trẻ con ăn phải.
Diệp Trản kiểm tra kỹ càng mấy lần, rồi chỉnh lại tư thế cho đứa bé, bảo Ngọc Tỷ Nhi dỗ dành cho bé nín khóc, sau đó cạy miệng bé ra xem xét bên trong. Thấy bằng mắt thường không có gì bất thường, ghé tai nghe hô hấp của bé cũng không phát hiện dấu hiệu tắc nghẽn nào, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc này, các lang trung và thái y trong phủ cũng đã đến, nhận lấy đứa bé từ tay Diệp Trản để chẩn trị.
Các quý phu nhân vây quanh một vòng, Diệp Trản nhân cơ hội rời khỏi đám đông.
Ngọc Tỷ Nhi lau mồ hôi trên trán, thở phào nhẹ nhõm: "Sợ chết mất." Nàng cũng đã nhìn thấy vẻ mặt của trưởng công chúa, lập tức hiểu ra. Nếu đứa bé xảy ra chuyện, e rằng trưởng công chúa sẽ vì giúp Lý phu nhân nguôi giận mà trách mắng Diệp Trản, cho rằng nàng đã chậm trễ thời cơ cứu chữa.
Nếu Lý phu nhân mất đi đứa bé, chắc chắn sẽ giận đến mất khôn. Nhỡ đâu nàng một mực khẳng định Diệp Trản đến muộn làm lỡ mất thời gian cứu chữa thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT