"Yên tâm đi." Diệp Trản đều đã an bài, "Các nàng còn có nơi để đi." Chỉ là bước đầu tiên là sắp xếp chỗ ăn ở, ăn uống và làm việc cho nhiều người như vậy.
Điểm này tương đối dễ giải quyết, Diệp Trản thuê một cái sân lớn cạnh tửu lầu.
"Cũng may viện này ở nam giao, giá cả tiện nghi." Ngọc Tỷ Nhi khi tính tiền thì vô cùng may mắn, tuy rằng tửu lầu hiện giờ như một con gà đẻ trứng vàng, nhưng mà toàn bộ lợi nhuận đều được đầu tư vào việc kinh doanh tiếp theo của tửu lầu, trong tay hầu như không có tiền mặt, vẫn là không thể tùy tâm sở dục.
Anh Nương liền buồn bực: "Ta từ trước nghe người ta kể chuyện, nói chủ tửu lầu ra tay chính là 'trăm lượng bạc anh hùng cứu mỹ nhân', hóa ra đều là giả."
"Đúng vậy." Ngọc Tỷ Nhi giải thích cho nàng, "Những người chủ có chút chí tiến thủ đều phải chú ý đến việc kinh doanh tiếp theo của tửu lầu, tự nhiên không thể tùy hứng tiêu xài. Chưa kể chúng ta mỗi ngày đều phải thanh toán với Mễ Hành, việc này đều phải dùng tiền mặt. Còn có mua đồ ăn, mua thịt, tiền thuê cửa hàng, lương bổng nhân viên, hao tổn bộ đồ ăn... đều là tay trái đảo tay phải, khó khăn lắm mới có chút tiền thu, còn muốn lấy tiền ra cân nhắc món ăn mới, mở tửu lầu mới, làm gì có nhiều tiền tiêu xài như vậy?"
Viện này có hình thức tứ hợp viện, trước kia có hai anh em trai ở nên bị tường gạch phân thành tiền viện và hậu viện hai phần.
Diệp Trản liền thu dọn tiền viện, đem hết đồ đạc thừa ra dọn đi, dọn dẹp sạch sẽ rồi kê vào mấy cái bàn lớn sạch sẽ. Lại đặt các loại đồ làm bếp vào bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play