Thịt vịt bên trong cũng rất ngon, da vịt căng mịn, còn thịt vịt bên trong thì mềm mại, thơm ngon vô cùng.
Mật Phượng Nương cười: "Tiếc là giờ ta không thích uống rượu nữa, chứ vịt Thái Bạch mà có rượu thì đúng là tuyệt phối." "Lý Thái Bạch là thi tiên, món ăn mang tên ông thì dĩ nhiên phải hợp với rượu rồi." Kim Ca Nhi cười nói.
Ngày thu mát mẻ, cả nhà quây quần bên nhau ăn thịt, ăn canh, lập tức cảm thấy mùa thu bồi bổ thật đúng là có hiệu quả.
Mật Phượng Nương cảm khái: "Vẫn là ở trong thành tốt hơn, chứ người thân thích ở quê thường bị lái buôn ép giá: Cứ gặp năm được mùa, thu hoạch được ba năm đấu thóc, là lái buôn đã tới ép giá rồi, dù được mùa cũng không kiếm được tiền." Diệp Đại Phú ngẫm nghĩ: "Hay là ta mang thóc của mấy nhà thân thích bên đại tỷ, cậu về thành bán giúp, như vậy chẳng phải họ cũng kiếm thêm được chút tiền?" Diệp Trản rất là kính nể. Cha mình tuy đôi khi buôn bán không được phúc hậu lắm, nhưng trong lòng vẫn có chút thiện lương, nhớ đến hương thân.
Thế là Diệp Đại Phú trở về quê luôn, đợi đến khi trở lại thì có thêm mấy xe thóc, hắn nhắc đến chuyện với đại tỷ phu rồi lắc đầu: "Ông ấy bảo là ta muốn kiếm tiền của ông ấy, sống chết không cho ta bán." Bán đám thóc theo giá thị trường trong thành, đương nhiên vẫn là Diệp Trản đứng ra, bàn bạc với các ông chủ quán ăn.
Các ông chủ cũng đồng ý, thóc có gốc gác rõ ràng, lại được vận chuyển từ vùng quê không xa thành Biện Kinh, vừa tươi ngon, sạch sẽ, lại còn rẻ hơn ngoài chợ một chút, chất lượng cũng tốt hơn so với mua ở mấy cửa hàng gạo dầu.
Diệp Đại Phú quay về quê lần thứ hai, đem tiền đưa cho các hương thân, cả thôn xôn xao hẳn lên, ai nấy đều thấy tiền thật, đây đúng là phúc lợi thật sự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT