Nếu là tặng không thì đương nhiên không thể soi mói.
Ngọc Tỷ Nhi yên lòng, lại nảy ra vấn đề mới: "Vậy Mậu Hồng có thể chỉ trích chúng ta việc tỷ thí không chính đáng không?" Diệp Trản tinh ranh chớp mắt: "Ta sẽ nói rõ, ưu đãi này của ta không chỉ có một lần, nếu như gõ định cung cấp gạo thì những người làm công kia cũng thường xuyên nhận được ưu đãi, nếu hắn lật lọng, ta cũng sẵn lòng hứa hẹn." Nếu sự việc được quyết định, nàng sẽ hảo hảo xem xét lại chuỗi cung ứng nguyên vật liệu trong tiệm, đến lúc đó, tay nắm giữ những khách hàng lớn, vốn đã được hưởng giá sỉ ưu đãi, tự nhiên có thể thích hợp cung cấp thêm ưu đãi. Huống chi, đồ ăn của Diệp gia phần lớn được mua từ cữu gia gia ở quê nhà, so với việc những nhà khác mua từ thương lái rau củ thì tự nhiên đã tiện nghi hơn phân nửa rồi.
Đậu Que nghe được cao hứng, "cạc cạc cạc" cười lớn: "Dương mưu a dương mưu!" Chỉ cần dùng chút âm mưu là có thể cho tên mập Mậu Hồng kia một đòn chí mạng, điều này khiến nàng quá mong chờ vào trận so đấu chính thức sắp tới.
"Khụ khụ." Mật Phượng Nương ho khan một tiếng, mấy cô nương trẻ tuổi này giúp việc bếp núc trong tiệm, bà tự nhiên cảm thấy mình nên dạy dỗ các tiểu cô nương đi theo chính đạo, nếu không học một thân tật xấu thì làm sao ăn nói với cha mẹ người ta, "Đừng có cười như vịt nữa, không người ta lại tưởng sông Biện Hà dâng nước, vịt bay cả lên trời." "Nhắc đến vịt," Ngọc Tỷ Nhi không sợ Mật Phượng Nương, thân mật hỏi bà, "Nương, nghe nói phía sau phố có nhà nọ gà bay ra ngoài, không biết đẻ trứng ở đâu, bà có thấy không?" Kinh Biện tuy rằng là thủ đô, nhưng cũng đầy ắp dân chúng, việc trong nhà nuôi gà vịt, sau nhà trồng rau đã thành thói quen, chuyện này không có gì lạ, nhiều năm sau này ngay bên cạnh tổ chim vẫn còn bá tánh nuôi bồ câu đưa thư bay lượn mỗi ngày đấy thôi.
Gà mái ấp trứng, chuyện trứng đẻ ra lúc nào thì khó mà biết được, nếu đẻ trong sân nhà mình thì còn tốt, nếu đẻ trong sân nhà người khác thì thế nào cũng phải có một phen tranh cãi. Nhặt được trứng gà thì hô to hôm nay phát tài, mất đi trứng gà thì viết mấy trăm chữ không lặp lại chửi rủa gia phả đối phương.
Bởi vậy, hàng xóm láng giềng thường có người đi tìm trứng gà khắp nơi, không cẩn thận là lại vì tranh giành quyền sở hữu trứng gà mà cãi nhau một trận lớn.
Mật Phượng Nương nghe vậy quả nhiên động lòng: "Ta chưa thấy qua." Nói rồi lau lau bàn tay ướt dầm dề lên tạp dề: "Ta đi dạo quanh đây." Nếu mà phát hiện trong bụi cỏ gần đây thì chẳng phải là nhặt được trứng gà sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play