Một mặt ăn đồ ăn vặt, miệng hô không đủ ăn, không đủ ăn như đứa trẻ vài tuổi, mặt khác lại có thể đem sổ sách buôn bán các nương tử đầy thành Biện Kinh tính toán đâu ra đấy. Cái loại cảm giác tương phản này thật mê người.
Thế là Mẫn Mục bắt đầu không tự chủ được chạy đến quán ăn, hôm nay ăn chút cơm, ngày mai ăn chút điểm tâm, thậm chí ăn cái gì đều không để ý, chỉ muốn gặp Ngọc Tỷ Nhi nhiều hơn, nhìn nàng cười ngây ngô, bản thân hắn một ngày đều tràn đầy năng lượng.
Lúc đó không cảm thấy gì, nhưng đến Hồ Quảng mới phát giác không hợp.
Ngày nào hắn cũng cảm thấy ăn không quen, mặc không thoải mái, người đi theo còn tưởng hắn không hợp khí hậu, cố ý mua nước sả thổ địa Biện Kinh cho hắn uống, muốn dùng phương thuốc dân gian cổ truyền để trị cho nhà mình thiếu gia.
Mẫn Mục tiện thể nói bản thân cũng bị bệnh, đơn giản viết thư nhắc tới với người nhà, người nhà thật chu đáo, gửi cho lớp đất bếp ở nhà, còn vì quán ăn của Diệp gia nấu cơm ngon nên xin xỏ Diệp Trản một ít lớp đất bếp.
Lớp đất bếp thêm nước sả để uống, Mẫn Mục giữ lại tờ giấy gói lớp đất bếp, hắn dò hỏi người mang đồ, mới biết lớp đất bếp này là Ngọc Tỷ Nhi xé một trang thực đơn viết hỏng để gói.
Từ đó Mẫn Mục hết hẳn chứng không hợp khí hậu, người khác đều kinh ngạc khen lớp đất bếp thêm nước sả quả nhiên hữu hiệu, chỉ có Mẫn Mục biết là vì nửa trang giấy có chữ viết của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play