Trong tiệm, khách hàng liền biết đó là hộp đồ ăn dùng cho ngày 24 tháng Sáu: "Đang lo đi đâu ăn gì đây, vừa hay có cái này." "Hộp đồ ăn này có cả món mặn lẫn món chay, nhưng đều không có nước canh, tiện lợi mang đi." Ngọc Tỷ Nhi ra sức chào hàng, nói tỉ mỉ ưu điểm của hộp đồ ăn: "Chỉ có 25 văn thôi." 25 văn xem như giá cả trung bình, nhưng hộp đồ ăn của Diệp Trản có cả món mặn món chay, lại đủ cho hai người lớn và một đứa trẻ con ăn, tính ra mỗi người chỉ khoảng mười văn, xem như giá cả phải chăng.
Huống chi, đồ ăn do quán ăn Diệp gia làm đều rất ngon miệng.
Các thực khách liền tranh nhau mua, dự định mang về nhà để ngày mai lên hội chùa ăn.
"Nhị tỷ, sao không có đồ ăn nóng?" Có người hỏi.
Diệp Trản cười tủm tỉm: "Giờ làm đồ nóng thì ngày mai đại gia mang lên chùa cũng nguội mất. Ngày đó ta cũng sẽ mở một quán ăn nhỏ ở hội chùa, bán đồ ăn nóng, hoan nghênh mọi người đến ủng hộ." Các thực khách rối rít gật đầu: "Đó là đương nhiên rồi." Mật Phượng Nương cũng rất tán đồng: "Đúng là phải có sức mạnh kiếm tiền này." Bất quá, nàng vẫn như bao bà mẹ trên đời, bày tỏ sự lo lắng cho việc làm việc và nghỉ ngơi của Diệp Trản: "Nói đi nói lại, vừa phải vui chơi thì cũng không sao, con không cần ép mình quá." Diệp Trản và Ngọc Tỷ Nhi liếc nhau, cười ha ha. Ngọc Tỷ Nhi còn nháy mắt: "Xem con nói đúng không?" Nàng đã sớm đoán trước được những lời Mật Phượng Nương sẽ nói.
Mật Phượng Nương lẩm bẩm một tiếng: "Hai đứa nhỏ này." Các con gái túm tụm lại với nhau đôi khi nói xấu giễu cợt người lớn, bà làm người lớn này phải dần quen với những tràng cười ngây ngô bất chợt của các con.
Diệp Trản tính toán mở một quán nướng bán thịt nướng xiên ở hội chùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play