Thái Như vẫn còn lo lắng về cảm xúc của Mạnh Tuệ Tuệ, sợ rằng cô không thoải mái trong lòng.
Đan Thiến Thiến đứng bên cạnh, bĩu môi, không hài lòng nói: “Tô Hà không phải người tốt, cô ta lén lút bỏ đi trước, còn thẳng thắn nói thích chồng của Mạnh Tuệ Tuệ nữa. Thế mà gọi là gì? Loại người như cô ta, tôi chẳng muốn dính dáng gì tới!”
Từ sau sự kiện ở thị trấn Tần, vị trí của Mạnh Tuệ Tuệ trong lòng Đan Thiến Thiến đã được nâng lên rất cao, nên cô ấy luôn đứng về phía Mạnh Tuệ Tuệ. Trước một kẻ xấu xa như Tô Hà, cô ấy chẳng thể nào cảm thấy đồng cảm.
Thái Như nhíu mày, dù cô ấy biết rõ rằng Tô Hà không phải người tử tế, nhưng nhìn thấy cô ta rơi vào hoàn cảnh này thì cô ấy không thể không cứu. Sau này, về làng mà Tô Hà nói xấu bọn họ thì cũng khó xử, là đồng hương, cô ấy không muốn quá khắt khe.
Cô ấy vừa định nói gì đó, thì thấy Mạnh Tuệ Tuệ cười mỉm, nghiêm túc nói: “Đương nhiên là chúng ta phải cứu Tô Hà, dù sao thì em và cô ấy cũng lớn lên cùng nhau. Dù cô ấy... cô ấy đã làm chuyện không hay với Quân Anh... nhưng dù sao cũng là một mạng người, không thể bỏ mặc được.”
Khi Mạnh Tuệ Tuệ nói những lời này, cô như tỏa sáng, khiến Thái Như không khỏi cảm thán. Đây mới chính là hình mẫu mà đồng chí của chúng ta nên học theo. Cô ấy quay sang nhìn Đan Thiến Thiến, nói:
“Thấy chưa, Tuệ Tuệ có giác ngộ cao như vậy, đâu có giống cô?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play