Cuối cùng, họ còn cẩn thận hỏi thăm tên và lai lịch của Mạnh Tuệ Tuệ. Cô đã quá quen với quy trình này, không có gì nghi ngờ, lại thêm một tấm bằng khen nữa. Dọc đường đi, cô như đang thu thập huy chương, toàn nhận được bằng khen.
Chỉ đến khi tiễn Kỷ Minh Vọng và những người khác ra về, đứng ở cửa, Mạnh Tuệ Tuệ mới đưa tay xoa nhẹ những cơ miệng đang căng cứng vì cười.
“Sư phụ Mạnh, thế nào rồi? Trong phòng họ vừa nói gì vậy? Tôi thấy thái độ của thị trưởng với cô khác hẳn đấy!” Thái Đại Duy vội vàng chạy đến, giọng đầy phấn khởi, ánh mắt kính trọng rõ rệt khi nhìn Mạnh Tuệ Tuệ.
Mạnh Tuệ Tuệ xoa nhẹ phần eo đau nhức, giọng nói vốn mềm mại giờ trở nên khàn đặc: “Nói nhiều quá, mệt rồi.”
Thái Như nghe thấy vậy, vội vàng rót cho cô một ly nước. Mạnh Tuệ Tuệ nhẹ nhàng nhấp môi, uống cạn ly nước, thở dài một hơi rồi nhìn mọi người đang vây quanh cô, cất tiếng: “Đừng lo lắng, công việc của chú Thái không có vấn đề gì đâu.”
Cô khẽ ho, xoa xoa cổ họng rồi tiếp tục: “Chuyện đầu tư từ các nhà đầu tư nước ngoài để xây cầu cũng đã được chốt rồi.”
Hai tin vui liên tiếp khiến tất cả mọi người tại nhà hàng quốc doanh đều ngây ra một lúc, rồi ngay lập tức, không khí tràn ngập sự vui mừng đến nỗi cả căn phòng như vỡ òa. Thái Đại Duy nắm tay lại và giơ lên cao, trên mặt hiện rõ sự phấn khởi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT