Thân hình nặng nề của cô khiến cô cảm giác đôi giày mình đã sắp rách đến nơi. Nghĩ tới quãng đường gian nan trước mắt, phải mất nửa tháng mới đến được An Tây, Mạnh Tuệ Tuệ thực sự chẳng còn chút gì để hy vọng.
Nhưng mỗi khi ý nghĩ bỏ cuộc lóe lên, hình ảnh Tô Hà và Tần Quân Anh – hai “cây ATM” tương lai – lại hiện lên trong đầu cô, thúc đẩy cô bước tiếp.
Ga tàu thành phố Thanh Cư đã được mở rộng sau khi đất nước giải phóng, phòng chờ có diện tích lên tới hơn một nghìn mét vuông.
Vừa bước vào ga, Thái Như liền gọi: “Tuệ Tuệ, đi mua vé thôi. Cầm sẵn giấy giới thiệu nhé, lát nữa phải đưa cho nhân viên bán vé đấy. Trong ga đông người lắm, em nhớ đi sát theo chị và Thiến Thiến, đừng để bị lạc nhé.”
Mạnh Tuệ Tuệ dở khóc dở cười. Nghĩ cô trước đây là một cô gái tự do bay nhảy ở các sân bay và ga tàu cao tốc, giờ sống lại thời kỳ những năm 50, đến mua vé tàu cũng bị dặn dò kỹ lưỡng như sợ cô lạc mất.
Tuy nhiên, trước ánh mắt lo lắng của Thái Như, cô chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu.
Thật ra, dù có chút ngượng ngùng, cô cũng thấy mình cần những sự quan tâm đó. Dù gì, đây là lần đầu tiên cô đi tàu hỏa thời kỳ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play