Mạnh Tuệ Tuệ bật cười, nhưng trong lòng cũng thấy ấm áp trước tình yêu thương nồng hậu của mẹ.
Cô im lặng một lúc, rồi nói: “Mẹ, con muốn đuổi theo Tô Hà. Con muốn bây giờ đi An Tây luôn.”
Nghe thấy vậy, Triệu Vệ Linh ngẩn người một lúc, nghi hoặc hỏi: “Đuổi theo Tô Hà? Cô ta bỏ chạy, con đuổi theo làm gì? Hơn nữa giờ này bến xe Đại Mộc đóng cửa rồi, lấy đâu ra vé xe mà đi?”
Mạnh Tuệ Tuệ vội bịa ra một lý do: “Con chỉ là lo lắng cho cô ấy thôi mà.”
Cô cũng không quá thất vọng, ban đầu cô muốn ngay lập tức đuổi kịp Tô Hà, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, trời đã tối, bến xe chắc chắn không còn xe nào, giờ đi cũng vô ích. Cô phải bình tĩnh lại và xem xét kỹ lộ trình.
Cô hoàn toàn không biết từ huyện Đại Mộc đến An Tây xa bao nhiêu, phải đi qua bao nhiêu thành phố và địa phương. Thời buổi này đi xa không phải dễ, có thể nói là đầy rẫy nguy hiểm, vì vậy phải cẩn thận.
Triệu Vệ Linh cười mỉa: “Lo lắng cho cô ta? Con lo lắng cho bản thân mình đi thì hơn, cứ vô tư vô lo mãi thôi.”
“Con hỏi này, xe khách ở huyện mình mỗi ngày chạy mấy chuyến hả mẹ?” Mạnh Tuệ Tuệ muốn biết liệu Tô Hà từ chiều đã bắt được xe rời huyện Đại Mộc, hay là cô ta cũng lỡ chuyến xe và vẫn ở lại huyện, đợi chuyến xe ngày mai.
Nếu là trường hợp thứ hai thì thật may mắn, nhưng nếu là trường hợp đầu tiên thì sẽ rất rắc rối.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play