Vừa cầm được hai mươi đồng, Thái Như lập tức đưa cho Mạnh Tuệ Tuệ.
Mạnh Tuệ Tuệ nhìn xuống số tiền trong tay, rồi nhìn vẻ mặt nhẹ nhõm của Thái Như, trong lòng cảm thấy thương cảm cho cô ấy.
“Tuệ Tuệ, khi xử lý xong chuyện bên này, chị sẽ cùng em làm việc.” Thái Như bình thản nói, ánh mắt cô thoáng chút nhẹ nhõm, không còn vẻ u ám nặng nề như những ngày qua.
Mạnh Tuệ Tuệ mím nhẹ đôi môi đỏ, gật đầu nói: “Đợi xử lý xong chuyện ở đây, chị đến chỗ đội y tế nhé. Văn phòng của em vẫn còn trống, mọi thứ bên trong đầy đủ, không cần phải tìm chỗ ở mới nữa.”
Thái Như nghe vậy, ánh mắt rạng rỡ hơn, mỉm cười nói: “May mà có em, giúp chị tiết kiệm biết bao công sức.”
“Còn cười được à?” Mạnh Tuệ Tuệ khẽ nhếch mép, lặng lẽ liếc nhìn Vương Khải Sơn, người đang trông rất u sầu.
“Sao lại không cười được chứ? Em phải nghĩ thế này, chị đã được giải thoát rồi, không cần phải đau khổ nữa.” Thái Như hít sâu một hơi, không nhìn Vương Khải Sơn, giọng điệu rất bình thản, rồi nói tiếp: “Được rồi, chị đi thu dọn đồ đạc đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT