Mạnh Tuệ Tuệ ôm đầy tâm sự trở về phòng, Tần Khắc đang thay ga giường, nhìn thấy vẻ mặt của cô, anh hơi nhíu mày.
Anh tiến đến đỡ Mạnh Tuệ Tuệ ngồi xuống, rót cho cô một ly nước nóng, nhẹ giọng hỏi: “Sao thế?”
Mạnh Tuệ Tuệ ngẩng đầu nhìn anh một cái, lặng lẽ kể lại lời của Tần Thế An. Nghe xong, Tần Khắc im lặng một lúc lâu, rồi ngồi xuống, nhìn vào mắt Mạnh Tuệ Tuệ: “Em không muốn để họ đi thì đừng để họ đi.”
Nghe câu nói thẳng thừng này, Mạnh Tuệ Tuệ trợn mắt, nhưng tâm trạng lại khá hơn nhiều.
Cô nói: “Thế An còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, cũng có suy nghĩ riêng, anh nên học cách tôn trọng lựa chọn của thằng bé.”
Tần Khắc hơi ngập ngừng, gật đầu, rồi nói: “Vậy thì em để họ đi cùng với dì Triệu đi. Họ đã ở A Lạp Bá từ nhỏ, nơi này gió cát đầy trời, có đẹp thế nào thì ở lâu cũng chán. Ra ngoài nhìn ngắm chút, không có gì xấu cả.”
Nói vậy, giọng của anh vẫn bình thản, không có chút cảm xúc nào. Đối với anh, quyết định của ba người Tần Thế An không quan trọng, khi nhận nuôi bọn chúng, anh đã cho bọn chúng quyền tự lựa chọn. Nên giờ anh cũng không có ý kiến gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play