Lộ Tranh trầm mặc một lát, ngẩng lên nhìn Lộ Cẩn đang không phục, thở dài rồi nói: “Cháu có biết những năm qua nó sống thế nào không?”
Lộ Cẩn nhíu mày, im lặng, anh ta biết ông nội lại muốn nhắc đến chuyện ngày xưa Tần Khắc từng chịu khổ sở thế nào.
Nhưng việc anh đi lạc lại chẳng phải là lỗi của gia đình. Hoàn cảnh xã hội khi đó khiến chuyện này không ai muốn xảy ra, chỉ có thể nói là số phận. Vì vậy mà mọi người phải chiều chuộng anh sao?
Lộ Tranh đứng dậy, đi đến trước mặt Lộ Cẩn, vỗ nhẹ lên vai anh ta: “Từ nhỏ, Tần Khắc đã phải chịu đòn, chịu mắng. Gia đình nhận nuôi đối xử không tốt với nó. Mười lăm tuổi, nó đã rời nhà, đến An Tây, đến A Lạp Bá.”
“Lúc đó, nó còn là một cậu nhóc mới lớn, đã theo thủ trưởng Trạch, đi dẹp loạn, đánh du kích.”
“Suốt mười năm qua, những chiến công của nó lớn nhỏ không kể xiết, bao lần suýt chết không trở về. Nhưng cháu biết không, phần lớn công lao nó tích góp đều để đổi lấy vật tư, giúp đỡ cho gia đình của đồng đội đã hy sinh.”
“Mười lăm tuổi, Lộ Cẩn, cháu tự nghĩ lại mà xem, khi đó cháu đang làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT