Mạnh Tuệ Tuệ cười ngượng ngùng: “Đâu có phải công lao của mình tôi, bác sĩ Lý nói vậy làm tôi thấy hổ thẹn.”
Bác sĩ Lý lắc đầu: “Có gì mà hổ thẹn? Cô nhìn mấy ông bà già bốn, năm chục tuổi quanh đây đi, đến giờ vẫn chưa tạo ra được một loại thuốc nào. Sao lại không phải công lao của cô chứ?”
Nghe bác sĩ Lý không ngớt lời khen ngợi mình, rồi còn chê trách các học trò, Mạnh Tuệ Tuệ thấy áp lực nặng nề.
Cô khẽ ho, ngắt lời ông, chỉ về phía Tần Khắc, nói: “Bác sĩ Lý, ờm, Tần Khắc vừa đi làm nhiệm vụ về, hay là bác sĩ xem lại chân cho anh ấy?”
Nghe vậy, bác sĩ Lý cau mày, trừng mắt nhìn Tần Khắc: “Cậu lại đi làm nhiệm vụ à? Chân của cậu mà còn bị hành hạ nữa thì không phải là muốn thành người tàn phế à? Làm bác sĩ, ghét nhất là bệnh nhân không chịu nghe lời như cậu đấy! Cậu nói xem cậu…”
Bác sĩ Lý chuyển mục tiêu sang Tần Khắc, khiến Mạnh Tuệ Tuệ nhăn mặt, vội bước lên che chắn, gượng cười: “Ờ, bác sĩ Lý, bác hiểu lầm rồi, thực ra anh Tần làm nhiệm vụ là để cứu mẹ tôi.”
Mạnh Tuệ Tuệ kể tóm tắt câu chuyện, nghe xong, bác sĩ Lý nhìn Tần Khắc rồi nhìn Mạnh Tuệ Tuệ, lắc đầu, không nói thêm gì, hai tay chắp sau lưng: “Được, vào đi, vào tôi xem cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT