Mạnh Tuệ Tuệ cúi xuống nhìn chậu nước còn bốc khói, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Kể từ khi đến An Tây, cô chưa từng được hưởng cái cảm giác cơm bưng nước rót thế này, mẹ cô vừa đến, cô như biến thành đứa con được cưng chiều. Mà đúng là chẳng có gì phải từ chối, có mẹ ở cạnh, cô cảm thấy như mình là một báu vật vậy.
Rửa mặt xong, đánh răng rồi quay lại bếp, cô thấy bàn ăn đã được bày biện sẵn bữa sáng nóng hổi.
Dù chỉ là cháo kê và đồ ăn đơn giản, nhưng nhìn nụ cười của mẹ, cô thấy lòng ấm áp vô cùng.
“Lâu rồi con chưa ăn đồ mẹ nấu, có còn ngon như trước không? Không thay đổi vị chứ?” Triệu Vệ Linh vừa rán bánh vừa quay đầu hỏi cô, giọng có chút lo lắng. Bà biết con gái mình khá kén ăn, ăn không ngon thì không nuốt nổi.
Mạnh Tuệ Tuệ nhẹ nhàng đáp: “Ngon lắm mẹ ạ, vẫn là hương vị như ngày xưa, con cảm ơn mẹ.”
“Con bé này, đến An Tây rồi mà còn khách sáo với mẹ thế à? Ngay từ khi nhận được thư của con, mẹ đã chuẩn bị làm lạp xưởng cho con, nhưng nghe tin con gặp chuyện thì mẹ chẳng còn tâm trí gì nữa. Đợi mẹ về rồi sẽ gửi sang cho con nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT