Lồng ngực Triệu Vệ Linh phập phồng, dường như đang tiêu hóa thông tin này.
Phải một lúc lâu sau, bà mới nghẹn ngào hỏi: “Ông ấy… ba con bây giờ ra sao rồi?”
“Ừm… cao lớn, trắng trẻo, mẹ nói không sai, trông rất đẹp trai, chẳng già chút nào. Ba con bảo hồi đó đánh Nhật, tích được công đức, giờ ở dưới đất làm quan, chăm sóc cho cô con gái duy nhất này, còn tặng cho con một món quà quý nữa! Mẹ xem này.” Mạnh Tuệ Tuệ vừa nói vừa xoay cổ tay, đưa một nắm kẹo cho Triệu Vệ Linh.
Triệu Vệ Linh ngạc nhiên nhìn xuống tay mình, mắt tròn xoe.
Bà nhìn Mạnh Tuệ Tuệ, rồi nhìn nắm kẹo trong tay, còn nghi ngờ gì nữa.
Ngay lập tức, đôi mắt bà đỏ hoe, rồi bà vội nắm chặt lấy nắm kẹo, dặn dò: “Mau cất đi, cất đi, không được để ai thấy, con gái, mẹ tin, mẹ tin con nói rồi, chuyện này con tuyệt đối đừng nói cho ai biết!”
Thấy bà có chút căng thẳng, Mạnh Tuệ Tuệ nhẹ nhàng cất kẹo vào túi áo bà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT