Tần Quân Lan không cam tâm, nhìn Mạnh Tuệ Tuệ với ánh mắt dò xét và đầy chê bai.
Nhưng càng nhìn, Tần Quân Lan càng cảm thấy khó chịu, vì cô ta nhận ra người phụ nữ này đẹp hơn cô ta rất nhiều, làn da trắng trẻo, đường nét thanh tú, khí chất cũng khác hẳn những người phụ nữ ở quê. Rõ ràng đây là người xuất thân từ thành phố lớn.
Tần Quân Lan tự ti cắn môi, đôi mắt ngân ngấn nước.
Ngay lúc đó, một giọng nói nhẹ nhàng, đầy vẻ không dám tin nhưng cũng rất đỗi thận trọng, vang lên, như sợ rằng nếu to tiếng quá sẽ làm người ấy biến mất: “Là... là Tuệ Tuệ đấy phải không?”
Mạnh Tuệ Tuệ khẽ giật mình, mím môi lại, đôi mắt cũng vô thức đỏ hoe.
Cô quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng và suýt nữa không nhận ra bà. Cảm giác như có thứ gì chặn trong cổ họng cô, giống như bị nhét đầy bông gòn.
Người phụ nữ từng cao lớn, rắn rỏi, khỏe mạnh chẳng kém gì đàn ông, giờ đây trông như một thân hình gầy gò chỉ còn da bọc xương, làn da vẫn rám nắng, đứng đó tựa như một pho tượng gỗ, tạo cảm giác đáng sợ, không còn dáng vẻ của một người phụ nữ nhiệt huyết nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT