Lộ Vân thấy mẹ mình nhìn như vậy, không khỏi xót xa mà nắm lấy tay bà, quay sang Mạnh Tuệ Tuệ, cũng lên tiếng nhỏ nhẹ: “ Đồng chí Mạnh, chị đừng thấy phiền nhé, bao năm nay mẹ em vẫn luôn tìm kiếm anh cả, trước kia có nhận được tin tức, nhưng mỗi lần chạy đến đều không phải, những năm qua sức khỏe của mẹ em cũng yếu đi nhiều, mẹ em thật sự rất nhớ anh cả.”
“Không sao đâu, tôi hiểu mà,” Mạnh Tuệ Tuệ gật đầu, lòng mẹ hiền làm sao cô không hiểu chứ?
Hơn nữa, cô cũng nhìn ra gia đình này thật lòng muốn tìm lại Tần Khắc. Nghĩ đến đây, cô bèn nói: “Tôi có thể hỏi một câu được không, hồi đó đã xảy ra chuyện gì mà lại làm lạc mất đứa trẻ? Sao lại lạc ngay ở thôn Kim Câu?”
Chuyện này với Tần Khắc có thể nói là một khúc mắc lớn, nếu không có chuyện này thì anh đã không bị gia đình họ Tần nhặt về, chịu khổ sở đủ đường. Cô biết rõ nhà đó là loại người gì, chẳng có ai tử tế. Hơn nữa, theo lời Triệu Vệ Linh, sau khi Tần Khắc được nhặt về chẳng được coi là người mà đối xử. Những đau khổ này, đều có nguyên nhân từ chuyện thất lạc ngày đó.
Chưa đợi Triệu Tuyền trả lời, Lộ Vân đã giơ cao tay nói: “Chuyện này em biết! Em biết!”
Mạnh Tuệ Tuệ quay sang nhìn, Lộ Vân kể: “Năm đó đang trong thời chiến, bố em đúng lúc dẫn binh đánh quân Nhật, tình thế lúc đó rất nguy hiểm, quân Nhật bao vây cả ngôi làng, muốn phá vòng vây ai cũng phải liều mạng. Đúng lúc ấy, mẹ em lại lâm bồn, nhưng gặp khó sinh, bố em bận đánh giặc, không hề hay biết chuyện mẹ em sắp sinh. Sau đó mẹ em sinh xong cũng kiệt sức mà ngất đi, khi tỉnh lại thì đứa trẻ đã biến mất. Lúc đó, mọi người đã tìm kiếm khắp các làng xung quanh mà vẫn không thấy tung tích.”
Nói về chuyện này, Lộ Vân cũng trở nên trầm buồn, dù chỉ là nghe kể lại nhưng cô cũng có thể hình dung được tình hình lúc đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT