Trác Thanh, đầu óc thiếu sáng suốt, đã tự làm mất công việc của mình, về sau chắc sẽ không còn gặp anh ta ở lớp xoá mù nữa. Tô Hà thực sự là người gây rắc rối, tự cho mình cao hơn người khác mà luôn gây sự.
Mạnh Tuệ Tuệ rời khỏi lớp xoá mù, ba đứa nhỏ nhà họ Tần đang đợi ngoài sân, vừa thấy cô ra, Tần Thế Anh reo lên: “Mẹ! Mẹ——”
Tần Thế Lan cũng chạy tới, ôm lấy chân cô, khuôn mặt nhỏ ngước lên đầy vẻ ngưỡng mộ.
Buổi học chung vừa rồi, chúng cũng có mặt, nhìn thấy Mạnh Tuệ Tuệ đứng trên bục giảng, nói chuyện lưu loát và tự tin, cảm giác tự hào tràn ngập, chúng cảm thấy có một người mẹ như vậy là điều vô cùng vinh dự.
Mạnh Tuệ Tuệ khẽ cười, đưa tay vuốt má Tần Thế Lan: “Đi nào, về thôi. Tối nay các con muốn ăn gì?”
Liên tiếp bảy, tám ngày trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì từ phía Tần Khắc.
Mạnh Tuệ Tuệ đang ở trong bếp nhào bột, lông mày cau lại, thỉnh thoảng lại thở dài. Tuy nhiên, cô chắc chắn rằng Tần Khắc không gặp chuyện gì, vì hệ thống vẫn im lặng. Nếu người được liên kết gặp bất trắc, hệ thống chắc chắn sẽ có phản ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT