Tần Khắc nhìn cô một cái, hỏi: “Lúc em về sắc mặt không tốt lắm, có phải đã gặp chuyện gì ở chỗ đồng chí Thái Như không?”
Mạnh Tuệ Tuệ cau mày, đôi mắt sáng rực ánh lên sự tức giận, cười lạnh: “Còn không phải do Vương Khải Sơn và cậu em trai vô dụng của anh ta sao, thật khiến người ta ngán ngẩm. Vương Khải Quân lớn đầu rồi mà không tự tìm cách, suốt ngày chờ anh chị nuôi. Còn Vương Khải Sơn thì không bận tâm đến chuyện đó, thậm chí còn vui vẻ chịu đựng.”
“Trước đây em thấy chị Như lấy được một người chồng tốt, giờ mới thấy, nhà nào chẳng có nỗi khổ riêng? Chị ấy thật đáng thương, những cay đắng này chỉ có thể âm thầm nuốt xuống, ai mà muốn đem chuyện gia đình ra cho người khác bàn tán cơ chứ?”
Tần Khắc khựng lại, anh không quen thân với gia đình Vương Khải Sơn, nhưng từ những lời khó chịu của Mạnh Tuệ Tuệ, anh cũng nhận ra nhiều điều.
Vương Khải Quân không chịu phấn đấu, phụ thuộc vào anh trai là Vương Khải Sơn, mà Vương Khải Sơn thì chẳng bận tâm, thậm chí còn vui vẻ giúp đỡ em trai. Tần Khắc rời khỏi thôn Kim Câu từ rất sớm, ký ức về gia đình đã nhận nuôi mình giờ cũng mờ nhạt, anh chẳng mấy am hiểu về những mâu thuẫn gia đình như vậy. Nghe Mạnh Tuệ Tuệ phẫn nộ nói, tự dưng anh thấy mừng vì mình không có gia đình để mà bận tâm.
Nhưng ngẫm lại, Tần Khắc cảm thấy bản thân vẫn cần giúp Mạnh Tuệ Tuệ giải quyết những phiền muộn.
Anh trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Vương Khải Quân làm gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT