Thái Song nói một chuỗi dài mở lời, lúc này Tần Quân Anh cảm thấy có điều gì đó không ổn, trong lòng bắt đầu dấy lên linh cảm chẳng lành.
“Đội trưởng Tần, Tô Hà… không phải tôi không cho đồng chí ấy quay lại lớp xóa mù chữ, thật ra là…” Thái Song dừng lại một chút, dò xét nét mặt của Tần Quân Anh, nói tiếp: “Anh có còn nhớ đồng chí Trác Thanh ở lớp xóa mù chữ không?”
Việc này thực ra cũng khó nói ra được, nhưng nếu cứ để Tô Hà suốt ngày đi tìm Trác Thanh nhờ vả, thì e rằng lớp xóa mù chữ sẽ loạn mất.
Người như Tô Hà, chắc chắn không thể quay lại lớp xóa mù chữ được, điều này cần phải nói với Tần Quân Anh.
Anh ta là người đứng đắn, dù là vì thể diện hay nội tình, cũng sẽ biết cách quản lý Tô Hà.
Tần Quân Anh cau mày, hồi tưởng lại một chút, trong trí nhớ chỉ là một người trông khá nhút nhát, bèn nói: “Tôi có chút ấn tượng, nhìn có vẻ là người hiền lành, nhưng sao chị Thái lại nhắc đến cậu ta?”
“Hôm nay, thầy Trác đột nhiên đến gặp tôi, hỏi tôi có phải vì đồng chí Mạnh từ Thiên Sơn về mà không cần Tô Hà nữa không. Cậu ta còn đặc biệt nói với tôi rằng, nếu vậy thì cậu ta sẽ nghỉ việc, nhường chỗ cho Tô Hà. Đoàn trưởng Tần, anh nói xem, chuyện này tôi có thể đồng ý không? Nghe như trò đùa vậy!” Nói tới đây, Thái Song lại giận đến đỏ mặt tía tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT