Giọng chị ấy có phần khó chịu, nói xong lại thêm: “Anh nói xem, hồi trước Dương Dương vì ba đứa nhỏ nhà Tần Khắc mà suốt ngày gây áp lực cho Dương Đồng, bắt cô ta sang nhà Tần Khắc làm tư tưởng, tính chia bọn trẻ ra từng nhà, để cô ta danh chính ngôn thuận gả vào. Giờ thì hay rồi, hoàn toàn hết cơ hội, sao cô ta còn dám nhắc lại với tôi chứ?”
Trạch Chấn Lượng cũng cau mày, nhưng ông đáp: “Dương Đồng cũng chỉ vì thương cháu gái thôi. Dương Dương từ nhỏ đã mất cả cha lẫn mẹ, một tay Dương Đồng nuôi nấng nên đương nhiên tình cảm khác biệt, dù gì cũng là con nhà liệt sĩ mà.”
Nghĩ một chút, ông nói thêm: “Dương Dương chẳng phải học qua băng bó rồi sao? Để cô ta vào đội y tế đi.”
Nghe vậy, Vạn Tân lật mắt, đứng dậy đi vào bếp: “Anh muốn sao thì tùy, chuyện của hai cô cháu nhà họ thì em không muốn dính vào, miễn sao cô ta không vào Ủy ban Phụ nữ là được. Cái tính khí của Dương Dương ấy à, đi đến đâu rồi cũng gây chuyện thôi.”
Trạch Chấn Lượng khẽ thở dài, không nói gì thêm.
*
Khi Mạnh Tuệ Tuệ tỉnh dậy, trời đã nhá nhem tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play