Lương Diệp nhìn bàn ăn, ánh mắt cũng sáng lên. Cô ta đến A Lạp Bá hơn một năm, đây là lần đầu tiên được ăn ngon như vậy.
Nghĩ đến đó, Lương Diệp không khỏi ngước lên nhìn Tần Khắc một cái, sau đó vội vàng cúi đầu, cắn môi.
Tô Hà vẫn dán mắt vào Lương Diệp, đương nhiên không bỏ sót ánh mắt đó, miệng nở nụ cười đầy vẻ hả hê. Nhưng khi nhìn sang Mạnh Tuệ Tuệ thì bị cô bắt gặp ngay.
Mạnh Tuệ Tuệ nhìn Tô Hà, cười như không cười: “Tô Hà, chuyện gì vui thế? Kể ra cho mọi người nghe với nào? Chiều nay còn thấy khóc lóc không muốn đến, tôi tưởng cô không tới thật rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt Tô Hà lập tức thay đổi, tay cầm đũa siết chặt hơn.
Tần Quân Anh mím môi, nhìn Mạnh Tuệ Tuệ: “Đồng chí Mạnh, có thể nể mặt tôi, hôm nay chúng ta ăn bữa cơm vui vẻ được không? Từ nay về sau chúng ta sẽ là hàng xóm tốt, đừng vì những chuyện này mà gây rắc rối nữa. Chúng ta đều từ huyện Đại Mộc ra đi, để người ngoài nhìn vào sẽ thành trò cười phải không? Tôi cam đoan, Tô Hà sẽ không còn tìm đến gây phiền phức cho cô nữa.”
Lời nói này nghe vừa khiêm tốn vừa lịch sự, ngầm thừa nhận lỗi về phía Tô Hà và cho Mạnh Tuệ Tuệ một chút thể diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play