Mạnh Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm vào Tần Khắc, đôi môi trắng bệch đến đáng sợ. Sau khi vận động không ngừng nghỉ và tinh thần căng thẳng, cơ thể cô đã rã rời. Cô dọn dẹp lại đồ đạc trong lều, uống một tách cà phê nóng, cố gắng gượng sức theo dõi truyền dịch.
Cho đến khi bốn chai thuốc được truyền xong, trời đã sáng, đầu Mạnh Tuệ Tuệ choáng váng, như sắp nổ tung.
Khi Tần Khắc mở mắt, anh nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc của Mạnh Tuệ Tuệ. Đôi mắt cô đỏ rực, chứa đầy tia máu, thân hình lảo đảo rồi ngồi phịch xuống cạnh anh, chân mày nhíu chặt, không lâu sau đã chìm vào giấc ngủ mê man.
Đồng tử của Tần Khắc co lại, vội vàng ngồi bật dậy nhìn Mạnh Tuệ Tuệ: “Tuệ Tuệ? Tuệ Tuệ?”
Anh gọi hai tiếng, hàng mi dài của Mạnh Tuệ Tuệ khẽ run rẩy, chân mày cau lại, rõ ràng trên gương mặt hiện rõ sự mệt mỏi chịu không nổi, dù cô vẫn nhắm mắt nhưng vẫn đưa tay vỗ nhẹ lên cánh tay Tần Khắc, giọng nói yếu ớt như chỉ còn là hơi thở: “Không sao, không sao, có em đây.”
Giọng cô yếu ớt, dường như lưng cũng gập xuống. Nói xong, cánh tay cô thả lỏng, hơi thở nhẹ nhàng, như thể mọi chuyện vừa xảy ra không phải sự thật. Tần Khắc ngửi thấy mùi thuốc còn vương trong không khí, nắm lấy bàn tay của Mạnh Tuệ Tuệ, nhìn những vết hằn đỏ trên đầu ngón tay cô, sau đó ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt cô, hồi lâu không nói gì.
Anh khẽ run rẩy hàng mi, chậm rãi nằm trở lại bên cạnh Mạnh Tuệ Tuệ, nắm lấy tay cô, dưới ánh sáng le lói từ lều, mười ngón tay họ đan vào nhau, đôi môi tái nhợt dần mím lại: “Em lại cứu anh một lần nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play