Nhìn nét mặt u ám của Mạnh Tuệ Tuệ, tâm trạng của Tô Hà dường như tốt lên, cô ta khẽ cười: “Làm quả phụ không dễ đâu, đặc biệt là làm mẹ kế. Ba đứa con của anh ấy sẽ khiến cô mệt mỏi chết thôi. Tuệ Tuệ à, tôi thực sự thấy tiếc cho cô.”
Tô Hà lắc đầu, đúng lúc đó bên ngoài vang lên giọng của Trương Thúy: “Tiểu Hà, đi thôi, hôm nay chị còn phải tới lớp xóa mù. Nếu mà được làm giáo viên thì sau này ở khu quân nhân này cũng nở mày nở mặt đấy.”
Vừa nói, Trương Thúy vừa liếc Mạnh Tuệ Tuệ, tay cầm một nắm hạt dưa, giọng điệu đầy vẻ tự đắc.
Tô Hà khẽ nhíu mày, không vui khi chuyện này lại bị nhắc tới trước mặt Mạnh Tuệ Tuệ.
Cô bỏ chiếc cuốc nhỏ trong tay xuống, phủi tay rồi quay người ra khỏi sân: “Chị Thúy, đi thôi.”
Nói xong, cô khoác tay Trương Thúy định rời đi. Trương Thúy vừa nhổ vỏ hạt dưa ra khỏi miệng, vừa giọng điệu mỉa mai nói: “Có người đừng nghĩ rằng giỏi khua môi múa mép là có thể lăn lộn ở khu quân nhân này, ở đây, phải dựa vào thực lực thật sự mới được.”
Tô Hà nghĩ đến hai tấm bằng khen mà Mạnh Tuệ Tuệ đã đưa ra hôm qua, lông mày càng nhíu chặt. Mạnh Tuệ Tuệ này, kiếp trước không hề tỏ ra mình giỏi giang như thế, rõ ràng là sau khi Tần Quân Anh lên làm quân trưởng, cô được hưởng chút tiếng thơm, học lỏm được không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play