Thấy ánh mắt quan tâm của người phụ nữ, Mạnh Tuệ Tuệ lắc đầu: “Tôi ổn rồi, cảm ơn chị nhiều.”
Nói xong, cô nhớ lại lời người phụ nữ vừa nói, liền hỏi tiếp: “Đây là thị trấn Kim Sa sao?”
Kim Sa nằm ngay gần A Lặc Bá, khoảng cách giữa hai nơi rất gần, cô hoàn toàn có thể đến Đội sản xuất xây dựng A Lặc Bá để chờ đợi. Nhưng nghĩ kỹ lại, nếu họ tham gia cứu hộ thì chắc sẽ chưa về ngay. Có lẽ cô sẽ phải chờ thêm một thời gian nữa.
“Đúng rồi, đây là thị trấn Kim Sa. Cô bị thương, nên cứ yên tâm nghỉ ngơi đi. Đội cứu hộ đã đưa cô đến nhà tôi, tôi chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho cô, đừng lo gì cả,” người phụ nữ, vốn tính tình cởi mở, tiếp tục an ủi Mạnh Tuệ Tuệ.
Mạnh Tuệ Tuệ mỉm cười, tạm thời gác lại việc hệ thống giao phó. Cô hỏi tiếp: “Chị biết những người sống sót khác được cứu về đang ở đâu không? Tôi muốn đi tìm vài người bạn, họ đã ở cùng tôi khi cơn bão cát ập đến.”
Nghĩ về Đan Thiến Thiến và Thái Như, lòng Mạnh Tuệ Tuệ chùng xuống.
Cô biết rõ cơn bão cát lần này khủng khiếp đến mức nào. Ngay cả một người nặng như cô còn bị cuốn bay, huống chi là hai người họ. Trong tình cảnh tuyệt vọng, cô có thức ăn, nước uống, thuốc men mà còn suýt chết vì mất máu. Vậy họ thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT