“Cỏ cam linh? Là gì vậy? Chị không biết đâu.” Thái Như ngơ ngác. Cô ấy chỉ đi theo Tô Hà mua thuốc, nhưng không hề biết các loại thuốc cụ thể là gì, vì cô ấy không hiểu nhiều về dược liệu.
Ở bên cạnh, Tô Hà nghe thấy ba chữ “cỏ cam linh”, toàn thân cứng đờ, hơi thở trở nên gấp gáp hơn.
Cô ta ngước nhìn Mạnh Tuệ Tuệ, không hiểu tại sao cô lại biết đến cỏ cam linh. Đây là một loại dược liệu đặc sản của An Tây, người ngoài không dễ mà biết được. Chính Tô Hà cũng chỉ vô tình học được dược lý từ kiếp trước.
“Lúc nãy bác sĩ có nhắc đến cỏ cam linh, nói rằng loại thuốc này rất hiệu quả trong việc chữa trị tiêu chảy, và nó là đặc sản của An Tây. Tuy nhiên, loại thuốc này rất mạnh, nếu dùng trong vòng ba ngày mà ăn đồ thịt cá thì sẽ bị tiêu chảy liên tục.”
“Mọi vật đều có tính tương sinh tương khắc, nghe thì cũng thú vị thật. Nhưng nếu nghĩ kỹ, nó giống hệt với triệu chứng của các chị. Nên tôi muốn hỏi, Tô Hà, có phải hôm qua cô đã mua cỏ cam linh không?”
Nghe vậy, Tô Hà làm ra vẻ ngơ ngác, nhỏ giọng đáp: “Tôi không biết, mấy ngày nay tôi đói bụng, bụng lúc nào cũng khó chịu, nên mới nhờ chị Như đi cùng để mua thuốc. Tôi không biết cỏ cam linh là gì cả.”
Mạnh Tuệ Tuệ đã đoán trước Tô Hà sẽ chối, khẽ cười: “Ồ? Vậy sao? Cô chắc chắn chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT