Sau khi đào được một ít rau dại, Lạc Tiểu Hoa liếc nhìn Mặc Thanh Hoài, người vẫn đang chăm chỉ làm việc, rồi bỗng “ôi chao” một tiếng, ôm ngón tay bị cỏ dại cứa rách mà khóc nức nở.
Mặc Thanh Hoài nhìn thấy liền đau lòng, vội đỡ nàng ta ngồi xuống dưới một gốc cây lớn.
“Ngươi cứ đợi ở đây, ta đào giúp ngươi. Ở đây có nhiều rau dại lắm, sẽ xong nhanh thôi.”
Lạc Tiểu Hoa rưng rưng nước mắt, làm bộ đáng thương: “Vậy… vậy thì làm phiền ngươi rồi, cẩn thận một chút nhé.”
Nhìn đôi mắt long lanh của nàng ta, tim Mặc Thanh Hoài đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Đây mới là cô gái hắn thích—dịu dàng, nhu mì, hiền thục, hơn hẳn con nha đầu hoang dã kia.
Khi nhóm của Lạc Khinh Thư từ trong núi đi ra, Lạc Tiểu Hoa vui vẻ nhảy đến trước mặt nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play