Trưởng thôn nhìn tình cảnh này, lập tức lấy ra hai tờ văn thư, đập mạnh xuống bàn.
“Vu Đại Sơn, làm người thì đừng nên tuyệt tình quá.
Bà Phương đã chịu khổ cả nửa đời ở nhà các người, cuối cùng chẳng được gì, chỉ còn lại toàn thương tích đầy mình.
Con gái của người ta, ông cũng đừng nghĩ đến nữa.
Mau ký vào văn thư này, để cho người ta rời đi. Ai nấy trong thôn đều bận ruộng nương, chẳng có thời gian đứng đây lãng phí với ông đâu.”
Bọn họ thực sự không có kiên nhẫn tiếp tục phí thời gian với lão già không biết xấu hổ này.
Đồ không có đầu óc, người nhà tốt như vậy mà không cần, lại đi quý trọng đám con hoang lười biếng của Tống thị. Rồi sẽ có ngày ông ta phải hối hận cho xem!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT