Lạc Khinh Thư hơi buồn cười liếc nhìn Mã Thúy Nhi một cái.
Tiểu nha đầu này tuổi còn nhỏ, vậy mà hiểu chuyện không ít.
Chỉ là lúc này không có người ngoài, cũng không sợ bị truyền ra lời đồn đãi gì.
Hà Quyên cúi đầu, không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ theo sau Lạc Khinh Thư đi đến nhà kính.
Chẳng hiểu vì sao, trong đầu nàng bỗng hiện lên gương mặt tuấn tú kiên nghị kia, không kìm được mà len lén liếc về phía khu đất hoang ở Đông Khê, tức thì hai má nàng đỏ bừng tựa máu nhỏ.
Thật là, nàng đang nghĩ vẩn vơ gì thế này?
Lạc Khinh Thư mỉm cười nhàn nhạt, nhất cử nhất động của Hà Quyên đều không lọt khỏi mắt nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT