Vừa nói, Lạc Khinh Thư lại lấy ra một viên hỏa linh thạch trong không gian, nhẹ nhàng chơi đùa trong tay.
“Chàng cũng thấy rồi đấy, đây là vật quý hiếm chỉ có trong không gian của thiếp. Không gây thương tổn gì, nhưng lại có thể phát ra hơi ấm vô tận. Có nó, dù là mùa đông giá lạnh cũng sẽ không thấy lạnh nữa.”
Chỉ cần Huyền Nguyên Dục không bị nhiễm lạnh, là có thể bình an đến được phủ Hà Châu.
Dạ Tư Thần nhận lấy viên linh thạch, quan sát một lát. Thấy viên đá toàn thân đỏ rực như ngọn lửa đang cháy, liên tục tỏa ra hơi nóng bỏng rẫy nhưng cầm trên tay lại không thấy nóng, quả thực thần kỳ.
“Đây là hỏa linh thạch, còn có một loại là băng linh thạch, ngược lại với nó, sẽ phát ra khí lạnh. Mùa hè nóng nực có thể dùng để giải nhiệt rất tốt. Đợi đến mùa hè thiếp sẽ lấy cho chàng xem, còn bây giờ… hừm, thôi khỏi đi.”
Nghĩ đến thôi cũng thấy lạnh rồi.
Dạ Tư Thần khẽ cười nhìn Lạc Khinh Thư, rồi nhét viên hỏa linh thạch vào dưới chăn đệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play