Nhớ đến việc Huyền Nguyên Dục bị bệnh tật giày vò, lòng ngực Dạ Tư Thần nghẹn lại như bị đá đè nặng, chân mày cũng nhíu chặt vào nhau.
Đôi mắt đen nhánh ánh lên từng đợt lay động, các ngón tay thon dài cũng siết chặt lại thành nắm đấm.
Người kia nghi kỵ các vương gia ngoại tộc như bọn họ, hắn vốn có thể hiểu được. Nhưng Huyền Nguyên Dục là em cùng cha khác mẹ với hắn, thân là huyết mạch hoàng tộc, sao hắn có thể ra tay tàn độc đến nhường ấy?
Hướng ánh mắt về phía hoàng thành, ánh nhìn của Dạ Tư Thần xa xăm và trống rỗng, trong đó chất chứa một nỗi bi thương vô tận.
Tổ tiên từng kết bái với năm huynh đệ khác họ, một người đã bệnh mà qua đời, năm người còn lại thì từng ngày như đi trên lưỡi dao, sống trong cảnh bất an chẳng lúc nào yên ổn.
Gia tộc hắn cũng tai họa liên miên, bị ép phân tán, sống tha phương mỗi người một nơi. Nếu không nhờ phụ vương có bản lĩnh, sợ rằng phủ Dạ Vương từ lâu đã bị mật vệ do người kia phái đến tiêu diệt sạch sẽ rồi — kể cả hắn cũng không ngoại lệ.
Lạc Khinh Thư nghiêng đầu nhìn sang, trong ánh mắt Dạ Tư Thần là nỗi đau và bi thương đến tê tái, khiến lòng nàng như bị dao cắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT