Lôi Cửu đưa nốt mấy chiếc bánh bao còn lại cho một người trông như thủ lĩnh trong nhóm dân chạy nạn, sau đó lại nhanh chóng đánh xe tiếp tục lên đường.
Thần y nhân hậu, mấy người kia coi như được cứu rồi. Phía trước không xa chính là huyện Tây Hòa, đến đó ít nhất cũng có lều tranh tránh gió tuyết và cháo nóng cầm hơi, có thể giúp họ vượt qua thời điểm khốn khó trước mắt.
Đêm xuống sẽ không đi qua thêm trấn huyện nào nữa, buộc phải tìm một hang núi để tạm qua đêm.
May thay khi đi qua đây ban sáng, Lôi Cửu đã để ý thấy một hang động rất rộng, chứa được mấy chục người không thành vấn đề.
Đến gần chạng vạng, ba người họ đến chân núi. Sườn núi phía trước hơi dốc nhưng vẫn có thể cho xe ngựa đi qua được.
Dù vậy, Dạ Tư Thần và Lạc Khinh Thư vẫn chọn xuống xe đi bộ. Hai bên đường cỏ dại mọc um tùm, bị tuyết phủ trắng xóa, nhìn quanh toàn một màu bạc ngút ngàn.
Xe nghiêng, đường sóc nhưng đi bộ lại thấy thoải mái hơn, coi như tranh thủ vận động gân cốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT