Trông mấy kẻ hành vi lỗ mãng kia, phải mất một hồi lâu, Lạc Khinh Thư mới nhận ra họ là ai.
Người già cả kia, chính là lão Trần thị – mẹ đẻ của đại cữu mẫu; còn người vừa nhét cà chua vào miệng vừa làm bộ quét sân kia là Hồng thị, đại tẩu của đại cữu mẫu. Hai đứa trẻ là nhi tử của Hồng thị, năm nay cũng đã qua mười tuổi.
Nghĩ đến nhà đó, ánh mắt Lạc Khinh Thư lạnh dần, hàng mi khẽ cụp, đôi con ngươi hiện tia rét buốt.
Nhà ấy, kẻ nào cũng tham ăn lười nhác, ở thôn bên danh tiếng vô cùng tệ hại.
Chỉ có Hoàng Tiểu Trí là còn tạm được, giờ đang làm việc tại xưởng, thật thà chịu khó, chưa từng gây rắc rối. Có điều, cả nhà này ăn uống như hùm như sói, thực khiến người ta chướng mắt.
Cái viện này là nàng bỏ tiền ra mua, để gia đình bà ngoại an cư.
Thế mà lũ người này chẳng mời chẳng gọi, tự tiện đến đây, còn phá khóa xông vào – đúng là coi nhà người ta như chốn không người!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT