Ban đầu vốn chẳng muốn để tâm đến Lạc Tam Hoè, nhưng nghĩ tới tình cảnh hiện tại trong nhà, Hà thị đành phải chui ra khỏi chăn, từ trong tủ thấp bên giường lôi ra mấy bộ áo bông, quần bông cũ nát không còn ra hình dạng gì nữa.
Nàng lôi từng nhúm bông bên trong đã đen sì, khô cứng ra ngoài, dùng tay xé vụn, từng đám từng đám bỏ vào cái giỏ đặt trên giường đất.
“Ngươi nói nghe dễ lắm, chứ trước kia nhà họ Lạc các ngươi đối xử với đại ca nhà người ta thế nào, chẳng cần ta nhắc lại nhỉ?
Giờ lại nhớ tới người ta có ích, đã muộn rồi.”
Hà thị lúc này cũng vô cùng hối hận.
Nếu như khi xưa đối đãi với nhà ấy tử tế một chút, hẳn cũng được thơm lây ít nhiều, chí ít sau khi bọn họ mở xưởng trong thôn thì mình cũng chẳng đến nỗi bị gạt ra ngoài.
“Ngậm cái miệng lại đi, ngươi tưởng ngươi là thứ gì tốt lành lắm à? Nhớ năm xưa ngươi chẳng phải là người lắm lời bên tai nương, suốt ngày châm ngòi ly gián, xúi nương gây khó dễ cho đại ca và người nhà người ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT