Triệu Khải Minh đúng là người có điều kiện tốt, lại chân thành với tiểu di, giao nàng cho hắn, Khinh Thư cũng thấy yên tâm.
Vu Mạn Linh nhẹ nhàng điểm một ngón tay vào trán Lạc Khinh Thư:
“Đừng tưởng ta không biết, mấy lần ‘vô tình gặp gỡ’ của ta với hắn đều là do con sắp xếp.
Nhưng… tiểu di thật sự biết ơn con. Nếu không nhờ con, ta với hắn e là cả đời cũng chẳng quen biết.
Khinh Thư, cảm ơn con… cảm ơn con đã cho ta một cuộc đời an ổn.”
Nghĩ đến những tháng ngày trước kia, Vu Mạn Linh không khỏi nghẹn ngào.
Đừng nói đến chuyện mặc quần áo đẹp, đến chuyện no bụng quanh năm cũng là điều xa xỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT