Vương thị và Lạc Tiểu Hoa chẳng còn tâm trí mà xấu hổ nữa, vội cởi sạch y phục, vốc nước sông lên kỳ cọ thật mạnh.
Ngay cả trong miệng cũng súc đi súc lại vô số lần, thế nhưng mùi hôi thối vẫn xộc thẳng lên mũi, như thể thứ mùi ấy đã bám chặt vào người họ, khiến cả hai vô cùng tuyệt vọng.
Hà thị khoanh tay ôm y phục, lạnh lùng ngồi trên bờ nhìn hai kẻ kia quẫy đạp dưới nước.
Đêm đã khuya.
Nàng ngáp dài một hơi.
“Nương, Tiểu Hoa, trời không còn sớm nữa, mau lên bờ đi.
Nãy phu quân ta còn phải đuổi mấy kẻ tò mò đến đây dòm ngó đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT