Lạc Hải nhìn mấy người đang đi giúp đỡ, trong lòng lại thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao cũng là người một nhà, chẳng lẽ lại có thù oán qua đêm sao?
Hắn trừng mắt liếc Lạc Tiểu Hoa một cái, rồi quay sang Lạc Dạ Lan.
“Lão đại à, lời Tiểu Hoa nói có hơi khó nghe, nhưng lý lẽ thì không sai. Dù gì chúng ta cũng là người một nhà, con không nên…”
Ánh mắt Lạc Dạ Lan lạnh nhạt.
“Cha, đừng nói gì mà ‘người một nhà’ nữa. Ngay khi các người vứt bỏ vợ con con, chúng ta đã không còn là người một nhà rồi.”
Nhớ lại sự bất lực và sợ hãi của vợ con khi đó, đôi mắt Lạc Dạ Lan như muốn nứt ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT