Trong nhà đã chuẩn bị rất nhiều pháo hoa, có pháo hoa lớn, loại này phải để người lớn bắn, rất đẹp mắt; còn có pháo hoa nhỏ, có thể cầm trên tay chơi, trẻ con có người lớn trông chừng thì cũng có thể chơi.
"Chú út, chú bắn cái lớn nhất đi!" Lục Miêu Miêu nhét hộp diêm vào tay Lục Phong Thiên, vẻ mặt háo hức: "Chú là người giỏi nhất nhà mình, chú bắn đi!"
Lục Thiên Diệu lập tức không vui, đi theo sau càu nhàu: "Lục Miêu Miêu à, rốt cuộc ai mới là cha con?"
"Cha là cha con chứ ai!" Cô công chúa nhỏ chống nạnh, không hề sợ hãi: "Nhưng mà chú út vẫn là người giỏi nhất mà!"
Lục Phong Thiên nhướng mày với Lục Thiên Diệu, dường như đang trả thù chuyện vừa bị anh ta trêu chọc.
Lục Thiên Diệu chỉ vào Lục Phong Thiên, run run ngón tay, đau khổ nói: "Sắc đẹp hại nước hại dân, Lục Phong Thiên, ngay cả con gái ta, ngươi cũng không tha?"
Lục Phong Thiên nhún vai, đẹp trai là do cha mẹ sinh ra, sao lại đổ lỗi cho anh được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT