Đồng Nguyệt Hân quay đi, điều chỉnh cảm xúc. Bây giờ là lễ cưới của mình! Tuyệt đối không để hai người này ảnh hưởng đến tâm trạng, phải cố gắng giữ nụ cười! Nghĩ là vậy, nhưng biểu cảm và tâm trạng không thể lừa dối, cô tưởng mình che giấu rất tốt, nhưng không ngờ, Lục Phong Thiên nhạy bén nhận ra sự khác thường, hỏi nhỏ, “Em sao thế?”
Hai người nói chuyện nhỏ, nên xung quanh không ai chú ý, dù có thấy cũng chỉ nghĩ là đôi vợ chồng trẻ nói chuyện riêng, không ai để ý nhiều.
Cô giả vờ ngây ngô, “Sao cơ?”
“Biểu cảm của em… không ổn, em nhìn thấy ai à?” Lục Phong Thiên hỏi thẳng, đồng thời nhìn về phía những vị khách, không biết ai đã khiến cô có biểu cảm như vậy.
Đồng Nguyệt Hân thầm nghĩ, quả nhiên là quân nhân, những chi tiết nhỏ như vậy cũng phát hiện ra. Cô cứ tưởng mình giấu rất kỹ, biểu cảm cũng không lộ ra.
“Không có gì. Chỉ là… mệt mỏi sau một ngày dài thôi.” Đồng Nguyệt Hân nói xong, còn nở một nụ cười, hơi ngại ngùng nói, “Em cũng hơi phấn khích quá.”
Lục Phong Thiên không nghi ngờ gì, vì bản thân anh cũng cảm thấy rất phấn khích, không thể kiềm chế được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT