Đồng Nguyệt Hân thậm chí còn véo má Đồng Minh Khải, cười nói, “Mẹ và bà ngoại cũng không bận lắm đâu, hơn nữa còn có người khác giúp đỡ ở cửa hàng. Khải Khải bây giờ chỉ cần ăn ngon, lớn nhanh, vui vẻ chơi với bạn bè, đó là nhiệm vụ của con, đã là giúp mẹ rồi, biết không?”
Đồng Minh Khải làm sao chịu nổi sự dỗ dành của Đồng Nguyệt Hân?
Rất nhanh cậu không còn băn khoăn nhiều nữa, vui vẻ đồng ý cuối tuần sẽ qua nhà Miêu Miêu chơi.
Chủ nhật hôm đó, Đồng Minh Khải rõ ràng không cần đến mẫu giáo, nhưng vẫn dậy rất sớm, tự mặc quần áo chỉnh tề sạch sẽ.
Đồng Nguyệt Hân nói với Chu Khiết Thiện một tiếng, rồi đưa cậu đến nhà Lục Miêu Miêu.
Đồng Nguyệt Hân cầm địa chỉ mà Đồng Minh Khải lấy được hôm qua, vừa tìm vừa cảm thán về nét chữ đẹp trên đó.
Nét chữ này không phải của trẻ con, chắc chắn là của người lớn, mạnh mẽ, gây ấn tượng mạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play