Lục Chí Dĩnh liếc nhìn cô ta một cái, bất mãn nói: “Em đi cầu xin người ta hay là đi làm gì?”
Vẻ ngoài lộng lẫy của cô ta khiến cho anh ta cảm thấy khó chịu, tuy rằng bây giờ anh ta càng thêm chê Cố Hiểu Quyên, nhưng bản năng chiếm hữu của đàn ông vẫn luôn tồn tại.
“Chính là đi cầu xin người ta cho nên phải chuẩn bị hình thức tử tế một chút chứ, nếu không người ta nhìn thấy em xuề xòa còn không muốn nói chuyện với em thì còn nghĩ gì nữa tới việc cầu xin, hay là anh tự mình đi đi?” Cố Hiểu Quyên hỏi.
Bây giờ thái độ của cô ta đối với Lục Chí Dĩnh cũng không còn như trước kia nữa, kẻ vô dụng này sớm muộn gì cô ta cũng sẽ đá, chỉ là chuyện thời gian thôi.
Nắm chắc việc Lục Chí Dĩnh nhất định không muốn tự mình đi cầu xin người khác, Cố Hiểu Quyên mạnh miệng nói.
Quả nhiên, Lục Chí Dĩnh lập tức im bặt.
Lúc ra khỏi cửa, Cố Hiểu Quyên còn vừa đi vừa ngâm nga bài hát, tâm trạng rất tốt, hoàn toàn không giống như đang đi cầu xin người khác, khiến cho Lục Chí Dĩnh rất thắc mắc, nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play