Nghĩ đến đây, Lục Phong Thiên ôm chặt con gái, nhìn chằm chằm vào cửa phòng sinh, mong chờ vết thương của Hân Hân sẽ khâu xong nhanh chóng, không khiến cô chịu khổ nữa.
Sinh con thực sự là một cơn ác mộng đối với phụ nữ, nhưng đồng thời cũng không thể phủ nhận đó là một niềm vui sướng, sự thiêng liêng. Việc xuất hiện của một sinh mạng mới mang đến niềm hy vọng và niềm vui cho cả hai bên gia đình.
“Hân Hân còn phải chờ một lúc nữa mới ra, mẹ đi gọi điện thoại cho nhà một cái, báo tin vui cho cha con với Khải Khải biết." Bạch Ân Chi nói, rồi đi tới quầy y tá mượn điện thoại.
Bà cho rằng Lục Chính Hoa nhận được cuộc gọi sẽ ngay lập tức dẫn Đồng Minh Khải đến bệnh viện.
"Sao, sinh được con gái à?”, tiếng cười của Lục Chính Hoa vang lên từ đầu dây điện thoại.
Đúng như Bạch Ân Chi dự đoán, Lục Chính Hoa vừa gác máy liền ôm chặt Đồng Minh Khải lên cao, cười lớn và nói rằng họ sẽ đến bệnh viện ngay lập tức để xem Hân Hân và bé gái.
"Khải Khải, con có em gái rồi, con có vui không?", Lục Chính Hoa hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT