“Rất tốt, rất thuận lợi. Anh không phải là đã về nhà an toàn rồi sao?” Anh biết rằng cô nhất định rất lo lắng, cô đang mang thai mà vẫn phải lo cho anh như vậy, anh thật sự cảm thấy có lỗi với cô.
Cảm nhận được nỗi ấm áp trong bàn tay anh, Đồng Nguyệt Hân cuối cùng cũng yên tâm hơn một chút.
"Đi, đi, đi, chúng ta lên xe rồi nói sau." Lục Chính Hoa nói, dẫn mọi người trở về xe.
Lên xe, Lục Phong Thiên mới biết rằng vài ngày qua vợ và con trai đều ở nhà cha mẹ anh.
“Vợ này, em đang mang thai còn phải vất vả đến đón anh như vậy làm gì? Ở nhà chờ anh về là được rồi.” Anh quay sang trách nhẹ Lục Chính Hoa và Bạch Ân Chi, "Cha mẹ hai người cũng thật là, sao lại để cho vợ con vất vả đi xa đến đón con như thế?”
"Hơn nữa, cũng không phải là lần đầu con đi công tác, con chắc chắn sẽ an toàn mà, làm gì phải đến đón con đông đủ như vậy, không mệt mỏi sao?”
"Được rồi, được rồi”, Bạch Ân Chi chê anh nói nhiều, “Không phải là con đi công tác lần đầu không cần đón rầm rộ, mà là Hân Hân mới là lần đầu cách xa con lâu như vậy, đến đón con thì sao? Con là người được đón mà còn nói nhiều thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT