"Vậy là cả tuần sau cha sẽ không ở nhà, chỉ có mẹ và Khải Khải thôi", Đồng Nguyệt Hân nói, lo lắng Đồng Minh Khải sẽ bị nổi nóng khi không gặp cha vào ngày mai.
Không ngờ cậu bé lại rất ngoan ngoãn, “Con biết rồi ạ, con sẽ bảo vệ mẹ!”, cậu bé nói xong còn chạy tới bên Lục Phong Thiên, ôm chặt chân anh nũng nịu, “Cha ơi, con sẽ rất nhớ cha ạ. Cha hãy về nhà sớm nhé!”
Trước đây anh cũng đã đi công tác nhiều lần, nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy khó chịu như lần này. Thậm chí anh còn hơi muốn ở nhà.
“Được!”, Lục Phong Thiên ôm chặt con trai vào lòng, “Cha cũng sẽ rất nhớ Khải Khải và mẹ con.”
Nhìn cha con họ ôm chặt lấy nhau, trên khuôn mặt Đồng Nguyệt Hân cũng lên nụ cười, nhưng nụ cười ấy không đến mắt. Cô luôn cảm thấy trong lòng có một sự bất an, một cảm giác lo lắng không thể giải thích.
"Khải Khải, con đi ngủ đi nào, cha sẽ phải đi sớm vào sáng mai, cho cha nghỉ ngơi một chút nhé?", Đồng Nguyệt Hân nói.
"Dạ vâng ạ." Đồng Minh Khải thường rất dính người, nhưng lúc này lại rất biết lòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT