Tống Ý Hoan thay một bộ y phục đơn giản hơn, rửa mặt qua loa bằng nước ấm. Xiêm y mà Thái tử đưa tới vốn không hề khó coi, chỉ là nàng không muốn quá mức phô trương.
Tống phu nhân không ở lại viện của nàng lâu, dặn dò vài câu rồi gọi người dìu đi. Vì cha mẹ cùng ở chung, phụ thân nàng đương nhiên cũng đang ở di viện.
Tống phủ rộng lớn nhưng lại vắng vẻ, mỗi khi quét dọn đều rất phiền toái. Từ khi trưởng tỷ xuất giá rời đi, nơi này lại càng thêm quạnh quẽ.
Phụ thân và mẫu thân dưới gối không có con trai, khi còn trẻ trong phủ từng có không ít học trò và môn khách, người đến người đi, náo nhiệt không ít. Nhưng từ khi xảy ra chuyện, bọn họ đều tránh né, giữ khoảng cách, đúng là một đám bạch nhãn lang* mà.
(*Bạch nhãn lang: Ý chỉ kẻ vong ân bội nghĩa, chỉ biết lợi dụng rồi quay lưng.)
Nghe Liễu Vi nói, hai ngày qua cũng có vài vị học trò cũ của Tống thái y ghé thăm, ai nấy trông có vẻ lo lắng không thôi.
Phụ thân tuy đã được miễn tội, lại còn được Hoàng thượng an ủi, nhưng chẳng phải họ đều chậm chạp không vội vàng đến thăm hay sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play