Bàn tay rộng lớn của Thái tử ấm áp, năm ngón tay nắm chặt lấy tay Tống Ý Hoan. Nàng có thể cảm nhận được mồ hôi trong lòng bàn tay hắn.
Hốc mắt Tống Ý Hoan hơi ướt, y phục có phần hỗn độn. Nàng không rõ ý nghĩa trong lời nói của hắn, nhưng trước sự cưỡng ép của hắn, nàng chỉ có thể ngơ ngẩn gật đầu.
Thấy vậy, sắc mặt Thái tử dịu đi, hắn giơ tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt nàng, dặn dò một câu: “Không được khóc nữa.” Nói xong, hắn mới lui khỏi người nàng.
Cách đó không xa, trên bàn có một bát cháo nóng hổi vẫn đang bốc hơi nghi ngút, còn chén chè hạt sen đã nguội từ lâu thì được cung nữ thu dọn đi. Trong phòng, không khí có chút vi diệu.
Tống Ý Hoan ngồi dậy từ trên sập, kéo lại lớp áo đơn, bàn tay nhẹ đặt lên đôi chân trắng muốt. Mà nam nhân trước sập cũng không nói gì thêm, chỉ nghiêng người đi về phía bàn đàn.
Từ nhỏ, nàng và Mục Dịch đã có hôn ước. Chưa nói đến tình cảnh khó xử hiện tại, trước đây mỗi khi có cơ hội ra ngoài, nàng đều chỉ xoay quanh Mục Dịch.
Còn bây giờ, quan hệ giữa nàng và Thái tử tuy không thể gọi là danh chính ngôn thuận, nhưng dù sao… nàng cũng đã thuộc về hắn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT