Ăn xong cô tiếp tục đan áo len, trời hôm nay quả thật rất lạnh, Tô Tình còn lấy ra chiếc áo len siêu dày để cho Vệ Thế Quốc mặc vào.
Vệ Thế Quốc chê quá dày quá nóng, nói: "Anh phải đi nhồi bột làm bánh bao, mặc vào không tiện, quần áo mặc trên người đã rất ấm áp rồi, không lạnh đến mức ấy."
"Bây giờ ngoài trời cao nhất cũng chỉ mười một mười hai độ, mặc thế này sao đủ ấm chứ?" Tô Tình tức giận nói, ngày hôm qua cô đã dùng đến mười cuộn len lớn để đan.
"Không lạnh, thật sự không lạnh, không tin thì em thử sờ lên người anh xem, rất ấm áp mà." Vệ Thế Quốc nói, thật ra quần áo anh mặc trên người cũng không mỏng, hơn nữa còn mặc hai chiếc quần, bên ngoài còn mặc thêm chiếc thố thu, đặc biệt giữ ấm.
Nhưng có một loại gánh nặng quan tâm chăm sóc từ vợ khiến anh cảm thấy thật là một gánh nặng ngọt ngào.
Tô Tình thấy anh thật sự không lạnh, cộng thêm bếp than trong phòng bếp vẫn còn nóng, có chút nhiệt độ cho nên không quản anh nữa. Một mình Tô Tình ngồi trên giường đan áo len, Vệ Thế Quốc thì đang nhồi bột mì để làm bánh bao.
Tiết trời hôm nay ngày càng lạnh hơn, bánh bao làm xong có thể để đến hai ba ngày không lo bị hỏng, muốn ăn lúc nào có thể trực tiếp hấp lại không vần quá phiền toái nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play