Vương Mạt Lỵ không khỏi bật cười: "Nhưng Vệ Thế Quốc coi thường cô ta, cô đừng nhìn Vệ Thế Quốc một mực độc thân đến khi gặp được cô là không có lý do, thật ra có rất nhiều lý do đấy, những cô gái giống như vậy vốn dĩ không lọt được vào mắt anh ta, ngược lại là không ngờ cuối cùng cô lại lọt vào trong tay anh ấy, chuyện này giống như là vỏ quýt dày có móng tay nhọn vậy!" Cô ấy cảm thán như vậy.
Sắc mặt Tô Tình lúc này mới chuyển biến tốt, hừ nói: "Ngược lại tôi còn muốn xem xem là em trai nào có thể thu phục được yêu tinh này nhà cô!"
Vương Mạt Lỵ cười mắng, tiếp tục nói: "Cô còn chưa biết Vương San Hô chê bai Vệ Thế Quốc thế nào, chê anh ta không hiểu thư tình, không biết nói chuyện, giống y như một khúc gỗ, gả cho người như vậy, còn không phải nhàm chán chết sao?"
"Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, Thế Quốc nhà tôi sao có thể nghĩ đến một cô gái lưu manh như vậy? Còn chê bai, thật là ngựa không biết mặt đường trâu không biết giác cong!" Tô Tình không chút nể mặt nói.
Vương Mạt Lỵ cười: "Cô đang coi Vệ Thế Quốc như bảo vật sao?"
"Vốn dĩ anh ấy chính là bảo vật, là bảo bối lớn của tôi." Tô Tình nói.
Đúng lúc Vệ Thế Quốc đứng ngoài cửa, vừa thu lượm củi đốt ở sau nhà, đều phải chất thành đống thật cẩn thận, tránh cho đến lúc bị ướt không đốt được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play